Buồn hơn
Trong quán rượu, anh thanh niên gặp một người bạn đang uống một mình:
- Trông anh buồn quá! Có chuyện gì thế?
- Mẹ tôi mất vào tháng sáu để lại cho tôi 3.000 đô la.
- Xin chia buồn cùng anh!
- Thế rồi vào tháng bảy, bố tôi lại chết và để lại 7.000 đô la.
- Trời đất! Chỉ trong có 2 tháng mà anh mất đi những người thân yêu nhất. Tôi hiểu vì sao anh lại buồn tới mức này.
- Chưa hết đâu anh ạ! Tháng tám vừa rồi, dì tôi lại chết và để lại cho tôi 10.000 đô la.
- Anh thật là người bất hạnh.
- Nhưng buồn hơn nữa là tháng này chả có ai chết cả.
Phương pháp xử lý con ruồi
Khi phát hiện trong cốc bia hơi có con ruồi:
- Người Mỹ hỏi lại chủ quán xem con ruồi thật hay ảo.
- Người Đức sẽ đổ cốc bia xuống sàn, trả tiền và ra khỏi quán.
- Người Anh sẽ mắng nhiếc chủ quán, đòi cốc khác.
- Người châu Phi ăn con ruồi, sau đó uống bia.
- Người Trung Quốc vứt con ruồi đi và uống bia.
- Người Việt Nam uống ngon lành, sau đó gọi chủ quán lại giới thiệu con ruồi và đòi cốc khác. Trước khi về còn cho người khách khác trong quán thuê lại con ruồi.
Chỉ là một con mèo
Hai tên trộm chui qua ống khói đột nhập vào một nhà triệu phú. Không may, hôm đó ông chủ lại thức khuya đọc báo nghe thấy động, hỏi:
- Ai đó?
- Meo... meo... Tên trộm thứ nhất bèn giả giọng mèo để đánh lạc hướng.
- Tưởng mèo thật, chủ nhà yên tâm tiếp tục nằm đọc. Tên thứ hai gây tiếng động mạnh hơn, làm chủ nhà bật hẳn dậy: Ai?
- Lại một con mèo khác thôi mà, thưa ông.
Ai cũng tự trọng, trừ một người
Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng... Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một "quái vật" rồi khẽ đáp:
- Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu.
- Chợt cụ sực nhớ ra: À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là...
Trứng và gà
Một anh nọ khoe rằng :
- Nhà tớ có con gà trống to lắm, nó phải cao bằng cây đa cổ thụ trước nhà tớ, cũng phải đến 20 mét ấy chứ. Mỗi lần nó gáy thì đến tận kinh thành còn nghe thấy.
- Có gì đâu, hôm trước con gà mái nhà tớ vừa đẻ được một quả trứng to bằng cả cái làng…
- Cậu nói phét, làm gì có quả trứng nào to như thế.
- Ơ, không có quả trứng đó thì làm gì có con gà to như cậu kể.
Những bông hoa
Một nhà văn nổi tiếng nói:
- Phái nữ là những bông hoa. Cô gái trẻ là những bông hoa trong vườn mùa xuân. Người đàn bà độc thân là bông hoa trong bức tranh treo trên tường. Người đàn bà đã có chồng là bông hoa cắm trong lọ...
- Thế thì bà lão giống cái gì?
- Bà lão là bông hoa khô ép trong cuốn sách cũ - nhà văn đáp.
Lo cơm
- AD: Ông ở nhà tôi chơi lâu ko? Nói tui còn lo chuyện cơm nước.
- AB: Tui ở chơi tới chiều lận.
- AD: Vậy ông ngồi đây nha, tui ra tiệm ăn dĩa cơm rồi về liền.
- AB: !?! (tạm biệt đi …dzìa)
Ba không
- Quỷnh: Tối qua, cậu có biết tỉ số trận bóng giữa Việt Nam với Thái Lan không?
- Phi Long: Ba không...cho xem!
- Quỷnh: Trời! Ko nói sớm.
Bà mẹ phải biết chắc hơn
Nhân viên xe lửa sau khi kiểm tra vé một gia đình, nói với ông bố:
- Con ông ít nhất phải trên 6 tuổi rồi, đề nghị ông mua vé cho nó.
- Ông chồng quay sang bà vợ tìm sự đồng tình: Ồ không, chúng tôi mới cưới nhau được 5 năm mà, phải không Zita?
- Người soát vé quay sang bà mẹ: Nếu ông ấy không chắc lắm về thằng bé, bà sẽ mua vé cho nó chứ?
Ý chí kiên định
Một người ăn xin đến gần quý bà hơi "quá khổ", nhưng ăn mặc rất sang trọng. Hắn rên rỉ:
- Tôi đáng thương lắm! Mấy ngày đầu năm mới này tôi vẫn chưa ăn gì!
- Bà ta kêu lên: Trời ơi! Giá mà mấy ngày vừa qua, tôi có được ý chí như của anh.