Môi trường chân không
Đang giảng bài, thấy Tèo say sưa nói chuyện, cô giáo gọi.
- Cô giáo: Tèo, em hãy cho cô biết cô đang giảng bài gì?
- Tèo: Dạ, cô giảng bài về môi không.
Cô giáo: Thế, môi trường chân không là gì?
- Tèo: Thưa cô, môi trường chân không là môi trường không có dép ạ!
- Cô giáo : (té xỉu)
Đã tháo ra chưa?
Sau khi nghe mọi người quảng cáo nói SG có nhiều thú ăn chơi vui lắm, 2 member demkhongngu.com rủ nhau theo bước đàn anh đi chơi cho biết mùi đời. Lang thang khu Huyền Chân Công Chúa mãi 2 chú mới kiếm được 1 em, kéo vào nhà nghỉ… Sau một hồi khởi động, em mới móc ra 2 cái gói OK nho nhỏ, đưa cho 2 anh. Ngắm nghía một hồi không biết làm gì, đành gãi đầu hỏi thật: - Uhm…. cái bong bóng này dùng làm gì em? - Cái này á? Các anh đeo vào đi, cái đó để ngừa thai. Nếu các anh không đeo cái đó vào thì em mang bầu luôn đấy. - Ái chà! Thế mà đếch biết, hế…hế. Mọi chuyện diễn ra êm đẹp….Một năm trôi qua, Noel lại đến. Hai Member gặp lại, tay bắt mặt mừng, ghé tai hỏi nhỏ: - Mày đã bỏ cái….. OK ấy ra chưa? - Chưa, thế còn mày? - Cũng chưa, khó chịu lắm. Thôi anh em mình bỏ ra đi, kệ mẹ cho con ấy nó có chửa.
Chuẩn bị tinh thần
- Thế nào, cậu đã tìm được việc làm rồi đấy à?
- Ừ, nhưng đó là một công việc rất khủng khiếp. Phải đến công trường từ 7h sáng, đễn trễ năm phút là bị đuổi. Buổi trưa chỉ được nghỉ 15 phút để ăn, rồi lại làm hùng hục đến 7h tối. Thật quá khổ sai, phải vác những cái bao nặng năm chục cân, chạy nhanh, hễ đi chậm là bị quát tháo. Về đến nhà chỉ còn cách ngã vật ra, khó nhọc lắm mới vặn được đồng hồ báo thức 5h sáng hôm sau.
- Chà, thế thì vô nhân đạo, khủng khiếp quá. Cậu phải chịu cảnh ấy từ bao giờ?
- Mai.
- Thế mà cậu lại biết việc khó khăn như vậy.
- Thì mọi người bảo tớ hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với tình huống gây áp lực nhất.
Chỉ một ngày
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:
- Cậu biết không, bà hàng xóm nhà mình sau khi chồng qua đời, chỉ mới một đêm thôi mà tóc bà ấy đã bạc trắng.
- Thế mà cũng thấy lạ! Tớ biết một bà, mới một ngày mà tóc đang bạc đã chuyển thành đen!
Người yêu lý tưởng
- 16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.
- Năm vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá "mít ướt". Vì vậy, tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.
- Năm tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người khác.
- 28 tuổi, tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.
- Bước sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)... chỉ một thời gian sau, chúng ly dị. Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.
- Giờ đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng... Tôi biết một người như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi...
Không được chọn là may
- Cả kỹ sư lẫn nhà báo cùng cầu hôn với con gái tôi.
- Thế ai là người may mắn?
- Tay nhà báo. Vì con gái tôi thích anh kỹ sư hơn.
Cùng một con cái hay không?”.
Hai vợ chồng đi đến hội chợ tìm mua một con bò giống. Họ nhìn thấy một con, trên trán có gắn tấm biển đề: “Con bò này đã phối giống 50 lần trong năm qua”.
Người vợ trầm trồ nói với chồng: “Anh cần phải học tập con bò này”.
Bước sang con bò thứ hai, tấm biển đề: “Con bò này đã phối giống 65 lần trong năm qua”.
Người vợ thán phục: “Hơn 5 lần mỗi tháng. Quả thật đây là tấm gương cho anh”.
Bước tới con bò thứ ba, bà vợ thốt lên kinh ngạc: “365 lần một năm. Tức mỗi ngày một lần. Hãy học tập con bò này”.
Không chịu nổi, người chồng gào lên: “Bà hãy hỏi con bò xem, nó có làm cả 365 lần với cùng một con bò cái hay không?”.
Chỉ tại cái thằng bán kem!
Ông mất. Cháu đến chia buồn với bà.
- Sao ông đang khỏe, chuẩn bị kỷ niệm thượng thọ 90 tuổi mà lại ốm đột ngột vậy bà? Ông mất khi nào? - Cháu yêu à – Bà già giàn giụa nước mắt – Ông cháu mất khi ông bà đang làm “chuyện ấy”. - Ông bà “đại lão” rồi sao lại còn làm việc đó nữa? Quá nguy hiểm! - Cũng không đến nỗi đâu, vì ông bà thường làm theo tiếng chuông nhà thờ mà. Dinh…Dong…Dinh…Dong… Cháu thấy không, chậm rãi, nhẹ nhàng mà vẫn rất tuyệt. Nhưng ai mà ngờ được là sáng hôm đó lại có thằng bán kem đi ngang qua đây làm ông cháu không biết tăng tốc đột ngột và bị đứt thắng giữa đường cơ chứ.
Giấy tờ
Có 1 bác người tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ:
- Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về l... (đồn)... zồi ló chuyển ngộ từ l...(đồn) nhỏ qua l...(đồn) lớn, tới cái l...(đồn) lớn nhứt ở ngay chung tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa lay là ngày lễ, l...(đồn) nhỏ còn đỡ lông (đông), chớ l...(đồn) lớn hả, lông wá trời lông (đông)
Cùng lúc
Trong một phiên toà, thẩm phán hỏi bị can:
- Anh giải thích thế nào khi cửa hàng của anh đã cung cấp thức ăn cho hơn 300 công nhân công ty X rồi sau đó, họ đều bị đưa đi cấp cứu?
- Chứng tỏ rằng họ đều ăn cùng một lúc, hoặc người ăn sau không để ý đến những đồng nghiệp ăn trước.