Người yêu lý tưởng
- 16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.
- Năm vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá "mít ướt". Vì vậy, tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.
- Năm tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người khác.
- 28 tuổi, tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.
- Bước sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)... chỉ một thời gian sau, chúng ly dị. Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.
- Giờ đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng... Tôi biết một người như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi...
Chuẩn bị tinh thần
- Thế nào, cậu đã tìm được việc làm rồi đấy à?
- Ừ, nhưng đó là một công việc rất khủng khiếp. Phải đến công trường từ 7h sáng, đễn trễ năm phút là bị đuổi. Buổi trưa chỉ được nghỉ 15 phút để ăn, rồi lại làm hùng hục đến 7h tối. Thật quá khổ sai, phải vác những cái bao nặng năm chục cân, chạy nhanh, hễ đi chậm là bị quát tháo. Về đến nhà chỉ còn cách ngã vật ra, khó nhọc lắm mới vặn được đồng hồ báo thức 5h sáng hôm sau.
- Chà, thế thì vô nhân đạo, khủng khiếp quá. Cậu phải chịu cảnh ấy từ bao giờ?
- Mai.
- Thế mà cậu lại biết việc khó khăn như vậy.
- Thì mọi người bảo tớ hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với tình huống gây áp lực nhất.
Sống trong thời kỳ nào?
- Nè, mày chép hoài của tao vậy không sợ giống nhau thầy trừ điểm à?
- Yên tâm đi, bài của mày là "Ông sống trong thời kỳ xã hội đen tối!". Còn của tao là: "Ông sống trong thời kỳ xã hội đen!"
- ???
Biết là ai không?
Một sinh viên đến muộn giờ thi viết. Sau khi cố nài nỉ ông giám thị, cậu ta được chấp nhận vào thi với lời cảnh cáo nghiêm khắc rằng sẽ không nhận bài nộp trễ sau 5 phút.
- Hết giờ, cậu sinh viên kia lên nộp bài chậm 15 phút và bị giám thị từ chối thẳng thừng. Cậu vẫn gan lì tiến sát đến bàn giáo viên và hỏi: Thầy có biết em là ai không?
- Dĩ nhiên là không.
- Chẳng nhẽ thầy không nhớ nổi cả tên em ư?
- Không biết! Và tôi cũng chẳng cần phải biết em là ai. Ông thầy mỉa mai, không thèm nhìn cậu sinh viên.
- Vậy thì xin lỗi thày nhé!
- Cậu ta nhanh tay nhét bài của mình vào giữa xấp bài trên bàn và biến khỏi phòng.
Liên tưởng
Trong giờ địa lý
- Cô: Em hãy cho biết Cát Bà là 1 nơi như thế nào? Minh, em hãy trả lời!
- Minh (đang mơ màng): Dạ, thưa cô, đó là 1 nơi có nhiều cát và toàn người già sinh sống ạ!
- Cô: !?!
Không quen
- Thầy: Em có biết tác giả “truyện Kiều” là ai không?
- Tèo: Dạ, không ạ!
- Thầy: Em có biết Nguyễn Du là ai không?
- Tèo: Dạ, em không quen bạn ấy ạ!
Đến thầy cũng phải điên
Thầy giáo : Em hãy cho biết Mặt Trăng xa hơn hay Mặt Trời xa hơn?
Trò : Mặt trời xa hơn ạ .
Thầy : Vì sao ?
Trò : Vì sao của Khởi My ạ
Thầy : ko, tại sao ?
Trò : Tại sao của Ưng Hoàng Phúc ạ !
Thầy : Ko , ý thầy là Why đó .!
Trò : Why ? À ! Why của DBSK .
Thầy : Trời ơi ,tôi phải làm thế nào ?
Trò : Dạ , phải làm thế nào của Wanbi ạ
Thầy : Trời ơi !!!
Trò : Trời ơi của Lê Cát Trọng lý ạ ..
Thầy : Tôi đau tim quá >.<'
Trò : Đau tim của Lâm Chấn Huy ạ
Thầy : RA Khỏi Lớp
Trò : ốồô , bài này mới ...=))
Đi bộ
- Ngày trước, tôi đã phải đi bộ 10 cây số để đến trường đấy.
- Lẽ ra, thầy nên dậy sớm hơn để không bị lỡ chuyến xe bus.
Cô giáo xinh nhưng không biết gì hết
Lần đầu tiên đến trường, Tomy khoe với bố mẹ:
- Cô giáo con xinh lắm ạ.
- Thế cô dạy con những gì?
- Cô chẳng biết gì hết, chỉ luôn miệng hỏi: Ai nói cho cô biết nào?
Việc học
Lúc bé, nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học.
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ngủ.
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại.
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi.
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi....
Lớn lên mới biết, càng học càng ngu