Nhắn tin

Truyện cười học đường - Sun, 10/19/2014 11:03 - 1446


Đen: Ê mày, mai nhớ đem trả tao cuốn truyện

Nâu: Ờ. Mà tao hay quên. Mày nhắn tin nhắc tao đi!

Đen: Cũng được. Khoảng mấy giờ?

Nâu: 2 giờ chiều!

Đen: Ok. Vậy 1 giờ chiều mai mày nhắn tin nhắc tao nhắn mày nha :D

Nâu: (bức tai bức tóc)

Miễn trả lại

Truyện cười gia đình - Sun, 10/19/2014 10:59 - 1446

Vị linh mục nói với bố cô dâu:
- Khi cầm tay con gái đưa cho chú rể, ông nên nói một câu thật ý nghĩa nhé!
- Ông bố vợ vốn là chủ tiệm tạp hóa, khi cầm tay con gái đưa cho con rể đã nói: Nhận rồi miễn trả lại nhé!

Định nghĩa "Ăn cơm trước kẻng"

Truyện cười 18+ - Sun, 10/19/2014 11:21 - 1447


Nhà ngoại giao định nghĩa:- “Đó là một mối quan hệ đã đi vào chiều sâu”.Huấn luyện viên:- “Đó là việc các vận động viên đã tích cực tham gia thi đấu cọ xát, nâng cao kinh nghiệm”.Nhân viên điện lực:- “Đó là việc Công tơ điện bị phá kẹp chì”.Đầu bếp:- “Đó là hành động nếm thử một loại món ăn lạ mà trước đó chưa từng nếm”.Nhà sản xuất xe máy:- “Đó là thao tác kiểm tra chất lượng sản phẩm tương đương với việc chạy rốt-đa”.

Tăng phí vì làm mất khách

Truyện cười y học - Sun, 10/19/2014 11:21 - 1447

Nha sĩ nói với bà mẹ bệnh nhân:
- Tôi rất lấy làm tiếc, nhưng tôi buộc phải yêu cầu bà trả 50 franc cho việc nhổ răng của cậu nhà.
- Những 50 franc? Lúc đầu ông nói giá của việc đó là 10 franc cơ mà!
- Đúng vậy, nhưng cậu ấy la hét quá to, làm cho 4 bệnh nhân chờ ở ngoài kia bỏ chạy cả rồi!

Bán thuốc theo toa

Truyện cười y học - Sun, 10/19/2014 11:20 - 1447


Một phụ nữ bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một liều thuốc ngủ cực mạnh. Người bán cẩn thận hỏi: "Bà mua thuốc này làm gì vậy?"
- Để giết chồng tôi.
- Tôi không thể bán thuốc cho bà để giết chồng được!
Người đàn bà bèn đưa ra một bức ảnh người đàn ông và một phụ nữ trong tư thế thân mật. Người đàn ông là chồng bà, còn người phụ nữ lại chính là vợ của người bán thuốc.
Người bán thuốc cầm lấy bức ảnh và gật đầu:
- Xin lỗi! Tôi không biết là bà có mang toa thuốc theo.
Sign: thu tuc giai the cong ty

 

Đãng trí hay không?

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:19 - 1447

Một thương gia đang nằm chờ chết, thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:
- ...Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của tôi một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD...
- Luật sư ngạc nhiên: Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà?
- Vị thương gia thở hắt: Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ! 

Chuẩn bị tinh thần

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:18 - 1447

- Thế nào, cậu đã tìm được việc làm rồi đấy à?
- Ừ, nhưng đó là một công việc rất khủng khiếp. Phải đến công trường từ 7h sáng, đễn trễ năm phút là bị đuổi. Buổi trưa chỉ được nghỉ 15 phút để ăn, rồi lại làm hùng hục đến 7h tối. Thật quá khổ sai, phải vác những cái bao nặng năm chục cân, chạy nhanh, hễ đi chậm là bị quát tháo. Về đến nhà chỉ còn cách ngã vật ra, khó nhọc lắm mới vặn được đồng hồ báo thức 5h sáng hôm sau.
- Chà, thế thì vô nhân đạo, khủng khiếp quá. Cậu phải chịu cảnh ấy từ bao giờ?
- Mai.
- Thế mà cậu lại biết việc khó khăn như vậy.
- Thì mọi người bảo tớ hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với tình huống gây áp lực nhất.

Ai cũng nhầm

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:18 - 1447

Viên cảnh sát nhìn ông nha sĩ cầm kìm và chiếc răng hàm của mình, nổi cáu quát:
- Này ông, ông có điên không đấy! Tại sao lại nhổ nhầm vào chiếc răng hàm của tôi?
- Tay nha sĩ tỉnh bơ và nói:
- Thế ông không tóm nhầm ai bao giờ chắc?

Vẫn có cách

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:17 - 1447

Tham quan di tích chiến trường xưa, một ông Tây to béo e dè nhìn xuống hố bom:
- Nếu tôi sa xuống đây, liệu cô có kéo được tôi lên không?
- Cô hướng dẫn viên nhỏ nhắn đáp: Ngài cứ yên tâm, dẫu là con bò rơi xuống, tôi cũng có cách đưa lên.
- Bằng cách nào?
- Phân nhỏ nó ra.

Không nhận quà nữa

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:16 - 1447

Sau cuộc họp cuối năm ở cơ quan về, bước vào phòng khách, thả người xuống bộ sa lông mới tậu, đưa tay đón chén sâm ngào ngạt từ tay phu nhân, sếp nhấp một ngụm rồi quay sang nói với bà xã:
- Bà nó đừng ngạc nhiên khi Tết năm nay không có ai đến biếu tôi bánh, mứt, rượu ngoại nữa nhé! Tết năm nay nhà mình tự mua.
- Phu nhân liền thảng thốt hỏi: Sao thế? Ông sắp về vườn rồi à?
- Còn lâu nhé! Cái ghế của tôi vẫn chắc nguyên. Chẳng qua là sáng nay, tôi đã rỉ tai cấp dưới thế này: “Tết năm nay, tớ không nhận đồ vật linh tinh nữa, các cậu cứ quy hết ra tiền, cho vào phong bì cho tớ”. Bà bảo tôi có thông minh không?